ANH EM FAN RUỘT MU VÀO GẶP GỠ NÀO

Thảo luận trong 'Tin Tức Tổng Hợp' bắt đầu bởi BinHN, 7/11/10.

Lượt xem: 26,560

  1. quanghieu123

    quanghieu123 Lính mới Ketqua04.net

    Tham gia:
    25/11/10
    Bài viết:
    42
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    em cũng là fan ruột MU, Mu vô địch, yêu Mu quá>>>>>>>>
     
  2. daicapro2010

    daicapro2010 Tử hình

    Tham gia:
    9/11/10
    Bài viết:
    462
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Nghề nghiệp:
    sinh vien
    E có ý kiến ; ;a73
    cho e xin 1 ghế.hôm nào các bác tổ chức đá offline cho e đi nữa ;hhong
     
  3. koi888

    koi888 Cư dân Ketqua04.net

    Tham gia:
    10/11/10
    Bài viết:
    484
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Đây đây fan ruột MU đây
    Thích MU từ năm 1999 :x lúc đó có 7 tuổi :D
     
  4. vuavietnam

    vuavietnam Tử hình

    Tham gia:
    1/11/10
    Bài viết:
    105
    Được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    0
    TRẬN NÀY SỢ RONNEY GHI 3 BÀN VÀO LƯỚI ASEANAL RỒ CHUYỀN CHO NANI GHI THÊM 2 BÀN
     
  5. quanghieu123

    quanghieu123 Lính mới Ketqua04.net

    Tham gia:
    25/11/10
    Bài viết:
    42
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    nick ym em là nqhieu_92, em là fan ruột MU, ai muốn thêm fan cứ add nhé. Mu vô địch
     
  6. Ga Rung

    Ga Rung Lính mới Ketqua04.net

    Tham gia:
    1/12/10
    Bài viết:
    7
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
  7. xosoxo

    xosoxo Tử hình

    Tham gia:
    18/11/10
    Bài viết:
    31
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Híc bet bóng nhiều quá,h không là fan đích thực của đội nào cả...chúc mừng mu club nhé.Mà Club này có nhiều lắm nè,ở đâu cũng có :)
     
  8. Anonymous

    Anonymous Khách

    MU vô địch ;a30 ;a30 ;a30 ;a30 ;a30 ;a2 ;a2 ;a2 ;a2
     
  9. BinHN

    BinHN Thành viên tích cực Cư dân Ketqua04.net

    Tham gia:
    1/11/10
    Bài viết:
    2,337
    Được thích:
    4,982
    Điểm thành tích:
    2,687
    Lịch sử chào đón Sir Alex Ferguson!


    Rốt cuộc thì cái ngày NHM M.U chờ đợi nhất trong suốt 1 năm qua cũng đã đến. Hôm nay, Sir Alex Ferguson kỷ niệm 24 năm, 1 tháng và 14 ngày dẫn dắt M.U (8.111 ngày), chính thức xô đổ kỷ lục của một HLV ở Old Trafford của cố huyền thoại Sir Matt Busby.

    Đáng lẽ, người Chelsea ở London sẽ có dịp hòa mình vào ngày tôn vinh Sir Alex. Song đáng tiếc là trận Chelsea - M.U đã bị hoãn vì lý do thời tiết.

    Đã không còn Sir Matt Busby để chứng kiến cái ngày trọng đại của một Alex Ferguson trẻ tuổi ngày nào còn được ông dìu dắt lúc mới về M.U. Sir Matt Busby đã qua đời cách đây 16 năm, để lại một sự nghiệp vinh quang chói lọi. Bây giờ, Old Trafford chỉ còn Sir Bobby Charlton, người mà cùng với Sir Matt Busby, được cho là đã có những hậu thuẫn lớn để Fergie trụ vững tại M.U trong giai đoạn đầu sóng gió.


    [​IMG]
    Alex Ferguson: HLV vĩ đại nhất trong lịch sử MU nói riêng và nước Anh nói chung

    Hầu hết những người đã sống qua giai đoạn xây dựng và phát triển M.U của triều đại Alex Ferguson đều cho rằng, trận thắng Nottingham Forest ở vòng 3 FA Cup mùa giải 1989/90 để rồi sau đó M.U giành danh hiệu đầu tiên dưới thời Fergie đã cứu vãn sự nghiệp của chiến lược gia người Scotland. Cho đến giờ, chuyện BLĐ M.U dành cho Alex Ferguson một sự kiên nhẫn lâu đến thế vẫn còn là một điều lạ lẫm.

    Ngày hôm qua, Sir Bobby Charlton tiết lộ ngay cả trong giai đoạn thành tích của đội bóng đi xuống nhất, chiếc ghế của HLV Alex Ferguson cũng chưa một lần lung lay. Bobby Charlton lý giải rằng ông không hề có một tác động nào lên những quyết sách của BLĐ đội bóng. Và rằng có một linh cảm tự nhiên trong BLĐ ủng hộ Alex Ferguson như một người kế tục sự nghiệp huy hoàng của Sir Matt Busby.

    Chẳng biết, lời tâm sự của Sir Bobby Charlton có phải là sự thật, hay chỉ là một chiêu ngoại giao nhằm nâng tầm giá trị nhìn người của thế hệ lãnh đạo M.U trước đây. Nhưng bất luận thế nào thì sức kiên nhẫn của họ cũng thật đáng khâm phục. Nó được đền đáp bằng những chiến công hiển hách. Kỷ nguyên hơn 24 năm của Sir Alex Ferguson, M.U giành nhiều vinh quang nhất trong lịch sử đội bóng.

    Ai đó từng nói, Alex Ferguson là con người của những kỷ lục, của những điều kỳ diệu. Họ đã rất đúng! Dưới thời Fergie, M.U có thể biến những điều không thể thành có thể. Để từ hôm nay, lịch sử sẽ khắc tên ông như là vị HLV lâu đời nhất, vĩ đại nhất.

    Sir Alex & 24 năm, 1 tháng và 14 ngày huy hoàng:

    - Sinh 31/12/1941 (69 tuổi)
    - Bắt đầu dẫn dắt M.U: 6/11/1986
    - Danh hiệu tập thể: 11 VĐQG Anh, 5 FA Cup, 4 League Cup, 9 Community Shield, 2 Champions League, 1 C2, 1 Siêu Cúp châu Âu, 1 Cúp Liên lục địa, 1 FIFA Club World Cup.
    - Danh hiệu cá nhân: Hiệp sỹ Anh (Sir) 1999; HLV của thập kỷ bóng đá Anh 1990s; Ngôi nhà danh vọng bóng đá Anh 2002; HLV Champions League của năm 1998/99; Giải thưởng thành tựu 10 năm Premiership (1992/93 - 2001/02); HLX xuất sắc nhất năm của Premiership (9): 1993/94, 1995/96, 1996/97, 1998/99, 1999/00, 2002/03, 2006/07, 2007/08, 2008/09.


    Nguồn: bongda24h.vn
     
  10. koi888

    koi888 Cư dân Ketqua04.net

    Tham gia:
    10/11/10
    Bài viết:
    484
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Thành công không phải là mãi mãi, và những người hy vọng Alex Ferguson sẽ đưa tiền đạo của Nottingham Forest [Stan Collymore] đều phải thất vọng khi HLV người Scotland quyết định tăng cường hàng công với Andy Cole.



    Ngày sinh: 15/10/1971
    Ngày ký hợp đồng: 12/01/1995
    Trận đầu tiên: 22/01/1995 với Blackburn
    Số bàn thắng ghi được: 121
    Số lần ra sân: 275
    Vị trí: Tiền đạo
    Ngày rời United: 29/12/2001
    [​IMG]
    Sự khởi đầu tại Old Trafford của Andy Cole đã diễn không thật sự suôn sẻ khi tiền đạo sinh ra tại Nottingham tịt ngòi liên tục trong nhiều trận liền, một thành tích chưa hề có tại sân Old Trafford kể từ thời Denis Law. Tuy nhiên, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Phong độ là nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi.

    Cole đã tỏa sáng bắt đầu từ trận đấu trên sân St James' Park với thành tích 68 bàn thắng trong 74 trận đấu, trong đó có 41 bàn ở mùa giải 1993/1994. Với các cầu thủ Cantona, Giggs và Sharpe trong đội hình, Cole có phong độ tuyệt vời và anh chứng tỏ rằng United xứng đáng với từng đồng xu bỏ ra để mua anh [phí chuyển nhượng 6,25 triệu Bảng].

    Trong mùa giải đầu tiên của Cole tại Old Trafford, tiền đạo này đã ghi được năm bàn trong trận thắng 9-0 trước Ipswich Town trên sân nhà. Đây vẫn là kỷ lục của Premier League về số bàn thắng một cầu thủ ghi được trong một trận đấu và tỉ số cao nhất của một trận đấu.

    Cole đã ghi 11 bàn trong khuôn khổ Premier League tại mùa giải 1995/1996, trong đó có trận đấu đáng nhớ với các đồng đội cũ tại Newcastle.

    Ở mùa giải tiếp theo [1996/1997], Cole đã không thể thi đấu thường xuyên khi bị viêm phổi và gãy cả hai chân. Sau đó, với việc Dwight Yorke cập bến Old Trafford, số lần ra sân của Cole ngày càng nhiều hơn.

    Cole và Yorke đã phối hợp với nhau rất tốt, ghi được 35 bàn tại Premier League và giúp United có được cú ăn ba lịch sử. Sức mạnh, sự khéo léo của Yorke cộng với tốc độ và khả năng đánh hơi bàn thắng của Cole đã được thể hiện trong trận thắng 8-1 của United trước Nottingham Forest năm 1999.

    Trong màu áo đội tuyển quốc gia, Cole không thể hiện được phong độ của mình như tại CLB. Sau khi khoác áo Blackburn và Fulham, Cole đã chuyển tới Manchester City vào mùa giải 2005/2006. Tại sân City of Manchester, Cole vẫn là một trong những cầu thủ ghi được nhiều bàn thắng nhất.

    Cùng xem lại những khoảnh khắc đáng nhớ của Andy Cole trong mầu áo Man Utd
    [video]http://www.youtube.com/watch?v=jTEYwPWqrG4&feature=player_embedded[/video]<br /><br />-- 25 Tháng 12 2010, 21:33 --<br /><br />David Beckham - Dù nơi đâu, anh vẫn là Quỷ Đỏ!

    Ngày 14/12/2010, trên khán đài sân Old Trafford, nơi diễn ra trận đấu giữa Manchester United và Arsenal, có sự hiện diện của một người, người mà cho dù ở nơi đâu vẫn luôn hướng trái tim mình về Old Trafford, nơi đã đào tạo, sản sinh ra anh, một trong những cầu thủ xuất sắc nhất của bóng đá thế giới.
    [​IMG]
    Một người mà những ai đã từng may mắn được chứng kiến giai đoạn huy hoàng nhất của Manchester United dưới triều đại Ferguson, đều không thể quên được. Anh chính là David Beckham – đứa con cưng một thời của Manchester United cũng như của nước Anh.

    Ngày anh rời Manchester như vậy cũng đã hơn 7 năm, quãng thời gian không ngắn, nhưng nó quá dài với một cầu thủ, nhất là khi trong anh vẫn nuôi hy vọng một ngày nào đó, sẽ lại được khoác lên mình chiếc đỏ, như chính khi ra đi anh đã nói: “M.U mãi là kỷ niệm tuyệt vời nhất trong sự nghiệp cầu thủ của tôi... rồi một ngày kia tôi sẽ trở lại”. Nhưng rồi, cuộc sống đôi khi không như những gì ta mong muốn…

    Biết đến Manchester United từ khi còn King Eric, thế nhưng có lẽ anh mới chính là người làm cho tôi - một chú nhóc khi ấy mới 11 tuổi cũng bắt đầu biết thức khuya xem bóng đá - yêu Manchester đến như thế. Khuôn mặt điển trai với mái tóc rẽ ngôi, những bước chạy đà, những cú lật bóng chính xác đến từng centimet, những pha đá phạt mang đúng thương hiệu của anh, không thể lẫn vào đâu được, tất cả đã chinh phục hoàn toàn một cậu nhóc như tôi. Và càng ngọt ngào làm sao khi năm đầu tiên chứng kiến anh thi đấu lại là một mùa giải đại thành công với anh khi giành cú ăn ba vô tiền khoáng hậu cùng CLB. Dù có một chút buồn khi anh không thể về nhất trong cuộc bầu chọn các danh hiệu cá nhân, nhưng có hề gì khi trong tôi, anh đã là cầu thủ xuất sắc nhất.
    [​IMG]
    Tưởng chừng như con đường phía trước luôn trải đầy hoa hồng, khi anh vẫn cùng CLB giành được những danh hiệu, thế rồi mọi sự thay đổi nhanh đến không ngờ. Ngày 1/7/2003, anh chính thức rời khỏi Manchester, đáp chuyến bay đến với thành Madrid hào hoa để gia nhập dải ngân hà Real, trong sự ngỡ ngàng đến hụt hẫng của hàng vạn con tim Manucians. Báo chí đã nói rất nhiều về sự kiện này, về chuyện mâu thuẫn giữa anh và Alex Ferguson, về vụ “chiếc giày bay” mà đến nay nó vẫn còn là bí ẩn. Ferguson thì nói rằng ông cần một sự thay đổi. Còn đối với anh, anh chỉ im lặng, một sự im lặng đến khó tin mà đến giờ này, chắc hẳn nhiều người đã hiểu vì sao anh lại có thể im lặng lâu đến như thế.

    Không gì cả, tất cả bởi chỉ một tình yêu, tình yêu anh dành cho Manchester, cho sắc đỏ của Quỷ là quá lớn. Anh không lên mặt báo để thanh minh bởi vì anh yêu nơi đó, anh không giải thích bởi anh không muốn làm phật lòng Alex Ferguson, người đã dang rộng vòng tay che chở cho anh sau chiếc thẻ đỏ oan nghiệt ở World Cup 1998. Và anh biết, vì nơi đó anh còn những người bạn và vì nơi đó đã từng là nhà của anh.

    Anh đã rời Manchester United như thế, khoác lên mình chiếc áo trắng Real. Tại đây anh vẫn ra sân, vẫn kiến tạo, vẫn ghi bàn nhưng tất cả chỉ để thể hiện tính chuyên nghiệp nơi anh, một con người được đào tạo từ Nhà hát của những giấc mơ. Ngày anh rời Old Trafford cũng là ngày đánh dấu sự đi xuống của anh, và cũng là bắt đầu cuộc sống lưu lạc của đứa con tinh thần này. Ở Real – nơi được coi là cái máy xay cầu thủ, anh không thể cạnh tranh được vị trí với những ngôi sao hàng đầu khác, rồi vấn đề tuổi tác, đến cả chuyện không được lòng Capello. Cuối cùng anh chuyển đến Los Angeles ở nước Mỹ xa xôi, dù cho mùa bóng sau cùng ở Real, anh đã góp công rất lớn vào chức vô địch La Liga để cứu vãn một mùa bóng thất bại của CLB này.

    Tại Los Angeles, do giải đấu nhà nghề Mỹ khác lịch với các giải đấu châu Âu, nên sau mỗi mùa bóng, để duy được thể lực và phong độ anh đều tìm cho mình một CLB để xin tập, và CLB anh xin tập nhờ chính là AC Milan. Trùng hợp sao, năm đó AC Milan đụng độ Manchester United tại vòng knock – out Champions League. Thế là anh đã trở về Old Trafford, đúng như lời anh nói trước khi ra đi, nhưng không phải để khoác chiếc áo đỏ quen thuộc mà là chống lai nó.
    [​IMG]
    Anh đã ra sân, đã chuyền, đã sút, đã làm thót tim những người có mặt trên sân để cỗ vũ cho những con Quỷ Đỏ, nhưng tuyệt nhiên trên khán đài không có lấy một tiếng huýt sáo hay một tiếng la ó nhằm vào anh. Và khi trận đấu kết thúc, bốn phía khán đài vang lên những tràng vỗ tay, tất cả dành cho anh. Họ - những Manucians - vẫn chưa quên đứa con cưng ngày nào. Những tràng pháo tay đó như muốn đón đứa con cưng lưu lạc trở về. Còn anh, anh đã khoác lên cổ chiếc khăn vàng xanh truyền thống của CLB, đi dưới những tiếng vỗ tay đó, và có lẽ anh đã ước, như chính anh đã nói trước trận đấu “Tôi vẫn luôn nhớ như in những ấn tượng sâu đậm trong màu áo Quỷ Đỏ. Thậm chí, tôi đã từng ước rằng mình chưa bao giờ nói lời chia tay với Manchester United. Nếu như tôi ở lại thì rất có thể cả sự nghiệp của tôi sẽ khác đi rất nhiều. Gắn bó với M.U bao giờ cũng là một vinh dự mà không phải ai cũng có được”.

    Ngày anh rời thảm cỏ Old Trafford xanh mướt, khi anh trở về, nó vẫn xanh mướt như chưa hề có sự chia ly. Hơn 7 năm qua, nó vẫn đều đặn mở cửa để đón mỗi trận đấu vào dịp cuối tuần, 4 khán đài vẫn chật kín hơn 7 vạn khán giả, Old Trafford vẫn sản sinh ra những ngôi sao như Ronaldo, Rooney… những thế hệ cầu thủ đến rồi đi. Old Trafford vẫn là nơi chấp cánh cho những giấc mơ như chính cái tên của nó - Nhà hát của những giấc mơ. Tại nơi đây, Giggs, Scholes, Neville – những người bạn cùng lứa với anh ngày nào – giờ đã trở thành những tượng đài sống bất diệt của sân Old Trafford, và chắc hẳn anh không khỏi chạnh lòng khi nghĩ tới điều này: “Tôi sẽ trở thành một nhân vật, một cầu thủ đặc biệt nếu được gắn bó với M.U đến tận lúc này. Ryan Giggs là nhân vật đặc biệt như thế. Anh ấy là một phần của CLB đến trọn đời cầu thủ”.

    Không, Beck ạ, anh đã là một phần trong quá khứ huy hoàng của Manchester United. Dù mối lương duyên của anh với Manchester không trọn vẹn nhưng hình ảnh của anh trong lòng Manucians không dễ gì phai nhạt. Dù anh có khoác áo Real, Los Angeles, AC Milan hay bất kỳ một CLB nào khác thì anh vẫn mãi là Beckham của sân Old Trafford, nơi vốn dĩ anh đã thuộc về nó. Và đối với họ - những Manucian – dù có ở bất kỳ nơi đâu, anh vẫn là Quỷ Đỏ!
     
  11. koi888

    koi888 Cư dân Ketqua04.net

    Tham gia:
    10/11/10
    Bài viết:
    484
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Những huyền thoại của Manchester United: David Beckham

    Được xem là cái tên lớn nhất của bóng đá thế giới, David Beckham là một hiện tượng toàn cầu, nhưng một phần của anh sẽ mãi mãi thuộc về “Quỷ Đỏ”.
    [​IMG]

    Ngày sinh: 02/05/1975
    Ngày ký hợp đồng: 08/07/1991
    Trận đấu ra mắt: 23/09/1992 trong trận đấu với Brighton (A) FA Cup
    Tổng số bàn thắng: 85
    Số lần ra sân: 394
    Vị trí: Tiền vệ

    Với vị trí bên cánh phải trong vòng một thập kỷ của United, đóng góp cho giai đoạn thành công nhất trong lịch sử của câu lạc bộ, và cú sút từ khoảng cách 57 yard vào lưới Wimbledon đã trở thành một trong những bàn thắng nổi tiếng nhất mọi thời đại, Beckham tiếp bước thần tượng thời niên thiếu của mình là Bryan Robson trở thành đội trưởng đội tuyển Anh và là cầu thủ Anh duy nhất ghi bàn trong ba kỳ chung kết World Cup khác nhau.

    Câu chuyện bắt đầu vào tháng Bảy năm 1991 khi một fan trung thành của United chuyển từ phía Bắc Leytonstone đến ký hợp đồng thử việc cho Quỷ Đỏ. Anh là một trong số các cầu thủ của lứa trẻ năm 1992 giành được FA Youth Cup cùng với Butt, Scholes và anh em nhà Neville. Nhưng phải chờ đến ngày 2 tháng Tư năm 1995 mới có lần ra mắt đầu tiên cho đội Một tại sân nhà trong trận đấu với Leeds United. Sự ra đi của Andrei Kanchelskis đã để trống nơi hành lang cánh phải của hàng tiền vệ, và Beckham đã giành lấy vị trí đó cho riêng mình. Ghi được bàn thắng duy nhất giúp Manchester United giành chiến thắng trong trận bán kết cúp FA với Chelsea đã chứng tỏ anh là cầu thủ trong các trận đấu lớn, và kết thúc mùa giải đó, United đã giành được cú đúp danh hiệu Premier League và FA.

    Beckham bắt đầu mùa giải 1996/97 với bàn thắng đặc biệt từ giữa sân Selhust Park và một tháng sau đó anh lần đầu tiên khoác áo đội tuyển Anh với trận ra mắt gặp Moldova, mùa giải đó một lần nữa United giành danh hiệu vô địch. Tuy nhiên năm 1998, Arsenal đã giành lại ngôi đầu cũng như việc Beckham tập trung cho một kỳ World Cup đáng thất vọng tại Pháp. Một năm xấu của anh khi xảy ra nhiều điều không thể tồi tệ hơn. Sau khi bị loại ra khỏi hai trận đấu đầu tiên của vòng bảng VCK World Cup, anh được ra sân và ghi một bàn thắng tuyệt đẹp từ cú đá phạt vào lưới Colombia và sau đó được ca ngợi như là người hùng của đất nước. Nhưng mọi việc chưa dừng lại ở đó. Trong trận đấu ở vòng Hai với Argentina, anh đã bị đuổi khỏi sân bởi pha trả đũa Diego Simeone sau khi bị cầu thủ này phạm lỗi và mười cái tên còn lại không thể giúp cho đội tuyển Anh tránh khỏi việc bị loại ngay tại vòng này.

    Mặc cho sự chế giễu của báo chí và chỉ trích của người hâm mộ trên khắp đất nước, anh vẫn được chào đón trở lại trong vòng tay của đại gia đình United. Beckham đã đền đáp điều đó với pha làm bàn bằng cú đá phạt vào lưới Leicester City trong trận đấu đầu tiên của Premier League mùa giải 1998/99, và tiếp tục đạt được những thành tích vượt xa trí tưởng tượng của anh – hay một Quỷ Đỏ nào khác – cú ăn ba lịch sử.

    Mùa giải tiếp theo đánh dấu sự thành công lần thứ Tư tại đấu trường Premiership và cũng trong năm này Beckham đã về đích thứ hai cho danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Châu Âu và Thế giới – xếp sau Rivaldo của Barcelona và Brazil ở cả hai giải thưởng. United tiếp tục đạt danh hiệu vô địch tại giải Ngoại hạng mùa giải 2000/01 và Beckham đã được trao chiếc băng thủ quân của đội tuyển Anh, anh gần như là cầu thủ quan trọng nhất cho chiếc vé vào vòng trong của World Cup 2002 với màn trình diễn đáng kinh ngạc trong trận đấu với Hi Lạp tại Old Trafford.

    Hơn cả một người tạo ra xu hướng, Bekham đã giới thiệu trên thế giới thuật ngữ ‘metatarsal’ [giải phẫu khối xương bàn chân] khi anh bị gãy xương bàn chân trong trận đấu tại Champions League với Deportivo la Coruna nhưng kịp trở lại ghi bàn thắng ở chấm penalty loại Argentina khỏi World Cup.

    Mùa giải 2002/03 là mùa giải cuối cùng của Beckham ở Old Trafford. Mối quan hệ của anh với Sir Alex Ferguson đã bắt đầu rạn nứt và trở nên căng thẳng sau trận thua trong khuôn khổ cúp FA trên sân nhà trước Arsenal. Trong phòng thay đồ, cú đá với sự thất vọng của Ferguson đã vô tình trúng vào trán của Beckham.

    Beckham sau đó bị loại ra khỏi đội hình chính trong trận đấu tại Champions League tại sân nhà với Real Madrid, anh vào sân từ băng ghế dự bị và ghi hai bàn thắng nhưng không đủ để giúp United tiến sâu hơn nữa. Sau nhiều tin đồn, Beckham đã chuyển tới Real Madrid nhưng vẫn kịp nhận danh hiệu Premiership lần thứ năm và đã ghi bàn thắng bằng cú sút phạt ở trận đấu cuối cùng trong màu áu United với Everton.
     
  12. tonyhung

    tonyhung Tử hình

    Tham gia:
    6/11/10
    Bài viết:
    633
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    MU năm nay sẽ vô địch . Mãi mãi yêu MU
     
  13. Anonymous

    Anonymous Khách

    Rất mong các ACE có thông tin gì mới về MU thì chia sẻ cùng nhau qua topic này nhé. Hy vọng Mod BinHN sớm tổ chức gặp gỡ AE cùng ;a61 ;a61 ;a61
     
  14. zjn_kute0

    zjn_kute0 Lính mới Ketqua04.net

    Tham gia:
    13/1/11
    Bài viết:
    61
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Nghề nghiệp:
    Bắn Gió
    yêu MU quá cơ
    vô địch rồi :))
    ;a56 ;a56 ;a56
     
  15. Anonymous

    Anonymous Khách

    MANCHESTER UNITED LÀ VÔ ĐỐI
    NĂM NAY LÀM CÚ ĂN 3 TIẾP CHO MÀ XEM
    ;a67 ;a67 ;a67
     
  16. Anonymous

    Anonymous Khách

    SAF chắc chắn sẽ tìm ra phương thức chống lại "hiệu ứng" sân khách mùa này. Năm nay xem MU đá sân khách mình đau tim chết quá ;a10 ;a10 ;a10 ;a10
     
  17. Anonymous

    Anonymous Khách

    Mình Rất hâm mộ Beckham. Anh là một cầu thủ lớn. Hào hoa. I LOVE YOU BECKHAM
     
  18. Anonymous

    Anonymous Khách

    vào post thử chữ ký có MU nào!
     
  19. Anonymous

    Anonymous Khách

    Xem đi xem lại pha ngả bàn đèn của R10 "vùi dập" ManC mà không thấy chán mắt. Hy vọng R10 sẽ ghi được nhiều bàn thắng cho tới cuối mùa.Hic2
     
  20. manutdfan

    manutdfan Cư dân Ketqua04.net

    Tham gia:
    9/2/11
    Bài viết:
    266
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Ae trong 4r là fan của MU cũng đông nhỉ, hôm nào off làm bữa trà đá tí nhỉ ;a13
     

Cộng đồng Ketqua1.net